“Ngươi quay lại mật hầm, theo hướng Đông Bắc trở về đại
yến tiệc. Bằng giọng nói ngươi vừa nghe, tìm cho ta kẻ làm tay trong. Sau đó tới
Thanh Long cung, tìm đến một người gọi là Kẹo Sữa. Sau đó hãy ở lại bên cạnh cậu
ta.”
Phải mất một lúc
Jaeseop mới bắt kịp được Kibum ở đầu mật đạo, nơi có cánh cửa bẫy sập dẫn lên
lương đình. Hắn đột ngột xoay người chạy ngược trở lại như vậy, một câu giải
thích cũng không nói, khiến y vừa bực mình vừa cảm thấy bất an đến kỳ lạ. Bởi
vì, chỉ trong một khắc đó thôi, cảm giác về Kim Kibum kia đã thay đổi hẳn.
Không còn giống tên hỗn đản phá phách lấy đau khổ của người khác làm niềm vui nữa,
cũng không phải một kẻ ma mãnh và gian hùng. Một khắc đó thôi, thái độ của hắn,
ánh mắt của hắn, ngay cả cái bóng đổ trên sàn nhà... mọi thứ về Kim Kibum bỗng
trở nên thâm trọng đến đáng sợ. Là chuyện gì mới có thể khiến một kẻ như hắn phải
lộ vẻ nghiêm túc đến vậy?
Khi thoáng thấy
nhân ảnh Kim Kibum cách một quãng bên dưới cửa sập, Jaeseop liền hiểu ra căn
nguyên. Cũng không khó để biết được chuyện gì đang diễn ra: mùi máu nồng đến
khó thở, cùng với giọng nói lạnh người vọng từ lương đình phía trên đã giải
thích mọi chuyện.