“Kiseopie,
Kiseopie, ngươi muốn ăn gì không? Ta mua kẹo đường cho ngươi nhé?”
“Ta
không... không cần. Ngươi buông ra đi.”
“Vậy
thì ta hát cho ngươi nghe vậy.”
“Đừng......
ngươi đừng như vậy nữa mà...”
“Tại
sao ngươi không cười với ta? Cười lên đi mà, Kiseopie, Kiseopie...”
Tại
sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
.
.