23 thg 10, 2010

♥ 17/10/2010 ♥ Văn Điển


Hôm nay lên Văn Điển thăm mộ ông. Và cầu ông phù hộ cho đi đường bình an.



Xuống đây, lần đầu tiên mới có thời gian một mình nhìn ngắm. Chỗ này thật đẹp, và yên bình. Trong lành nữa. Như một thiên đường cho những người quá cố. Nhân tiện cũng chụp luôn một cái ảnh.



Lúc thắp hương, mẹ lại khóc. Mùi hương làm mắt mình cay.
  
Rồi ra đốt vàng cho ông, một mình. Những lần khác toàn có người khác tranh, nhưng hôm nay được đứng ngắm nhìn nó một mình. Ngọn lửa bùng lên thật mạnh mẽ, thật đẹp, thiêu trụi tờ giấy trong nháy mắt. Mình bỗng nghĩ, tờ giấy thật mỏng manh. Con người cũng vậy. Nhưng ngọn lửa thiêu đốt nó lại đẹp lạ thường.



Bỗng nhiên thấy nó, giấy và lửa, giống hệt con người và cuộc đời. Lửa dần dần thiêu trụi giấy để bùng lên một màu sắc tuyệt đẹp, dù chỉ tồn tại trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Ngược lại, chính giấy mới có thể tạo nên một ngọn lửa đẹp đến thế.

Chậc, lại triết lí vớ vẩn. không khéo lại giống Xuân Diệu mất :|

Rồi ra thăm mộ cho bố vợ. Mình đã cầu nguyện cho Thúy có được người bạn tốt hơn mình, vì thực sự mình không đủ tốt với nó. Mình không có cái mà nó cần, và cũng không muốn có.  Mình không thể nào trở thành người đặc biệt của nó được.

Lúc về, ngồi sau ôm bố. Bố béo :) Cũng chụp cả cảnh đường phố nữa.


Đường Kim Liên mới. Đẹp và rộng rãi nhỉ. Đẹp nhất sau cơn mưa.

Không thể tưởng tượng rằng mình sẽ không được ở đây trong hơn 4 năm tới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét