11 thg 6, 2011

Bảo vật vô song - Ngoại truyện 1


Ngoại truyện 1: Mau ngủ đi Kevin ~



Kevin tỉnh giấc giữa đêm. Xung quanh tối om, chỉ còn chút ánh sáng le lói từ đám than tàn, có vẻ như cũng sắp tắt rồi. Dường như tuyết đã ngừng rơi, chỉ còn gió lạnh rít ào ào bên ngoài, nhưng quanh cậu vẫn rất ấm áp. Hệt như lần đầu tỉnh dậy, khi mở mắt ra, thứ đầu tiên Kevin nhìn thấy vẫn là khuôn mặt đang say ngủ của Kibum. Và vẫn là Kibum đang ôm cậu ngủ.

Khuôn mặt kia, lúc ngủ trông thật dịu dàng...

7 thg 6, 2011

Bảo vật vô song - Chap 10


Chap 10


Kevin mơ màng cảm thấy một bàn tay mảnh mai đụng vào da thịt mình, có ai đó đang chườm ấm thân thể giá lạnh của cậu. Thật dễ chịu... nguồn hơi ấm bên người này, Kevin cứ muốn ở bên cạnh mãi. Nhưng cơ thể nặng trĩu đau nhức này vẫn không cử động được, cổ họng cũng đắng rát, chẳng bao lâu cơn lạnh cóng lại chuyển thành nóng hầm hập như lửa. Lại một lần nữa, cảm giác như có thứ gì đó thật mềm mại và mát rượi tiếp xúc với cơ thể, dịu dàng thấm vào bên trong, xoa dịu làn da đang rát bỏng. Nhè nhẹ... từ từ... người này đang giúp Kevin.

Bàn tay dịu dàng tới cực điểm này là của ai?

...

3 thg 6, 2011

Bảo vật vô song - Chap 9


Chap 9


Kibum không bận tâm, điều quan trọng là hắn đã thắng rồi. Thoát được khỏi tay tên thích khách trên kia, lại còn có chiến lợi phẩm đem về....

....

Chiến lợi phẩm... ở đâu rồi???



2 thg 6, 2011

Bảo vật vô song - Chap 8

Chap 8


Ánh mắt Kibum ngay lập tức khựng lại. Gì... hắn ta vừa nói... nữ nhân?

Nữ nhân. Nữ nhân.

Lại một tên thất phu mắt không tròng nữa!!



Bảo vật vô song - Chap 7

Chap 7


“Các ngươi là trộm ư?”

Một giọng nói nho nhỏ vang lên từ phía sau. Xuyên qua màn sương mờ mờ, Kibum nhìn thấy tại vách đá đối diện có người đã đứng ở đó từ lúc nào. Người này chắc chắn đã nghe thấy cuộc nói chuyện của hắn và Kiseop, không chừng còn nhìn rõ mặt của hai người rồi. Kibum và Kiseop đưa mắt nhìn nhau, trong đầu cùng một ý nghĩ.

Phải triệt kẻ này thôi.

Bảo vật vô song - Chap 6

Chap 6


Ngay lúc chuẩn bị tiến thêm bước nữa tới gần toán người mặc đồ đen kia, Kibum đã bị ai đó túm chặt lấy vai kéo ngược ra sau. Hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì sau lưng liên tiếp nhói lên, đại huyệt toàn thân đã bị phong tỏa khiến tay chân không còn chút sức lực nào, nhất thời ngã xuống. Cả Á huyệt cũng bị điểm rồi, không la lên được nữa, kì thực hắn đang đi trộm đồ cũng chẳng thể la ầm ỹ được.

Trong đầu hắn lóe lên một ý niệm, Thôi rồi, đã để lũ ác nhân bên kia hồ bắt được rồi. Ta thật bất cẩn quá...

Bảo vật vô song - Chap 5

Chap 5


“Kevin Kevin, ngươi coi chùm quả này đi. Có một quả tự nhiên to đùng này, kì quặc không?”

“Phải ha, trông nó to thật. Huynh ăn thử đi.”

“Cho ngươi đó. A nhìn kia kìa, có con thỏ trắng nhảy từ trong rừng ra. Ngươi có nghĩ chúng ta sắp tới Wonderland không?”

“Wonderland? A, cẩn thận ngựa dẫm chết nó.”

“Ngươi không biết Wonderland sao? Wonderland là... A coi đằng kia nữa, trên trời kìa, cái đám mây kia nhìn thật giống mặt Kyoung Jae ha!”

“ĐỦ RỒI!!”

Bảo vật vô song - Chap 4


Chap 4

“Không biết đường là việc của ngươi. Sao bọn ta phải để ngươi đi chung chứ?”

“Vì ngươi đã đả thương ta.”

“Đả thương ngươi??”

“Đây này.” – Alexander ngoắc ngoắc tay bảo Kyoung Jae lại gần, rồi chỉ vào một vết đỏ bé xíu như mũi kim trên cổ mình – “Ngươi dùng kiếm đâm bị thương cổ họng ta rồi, phải bồi thường chứ.”

“Ngươi....”



Bảo vật vô song - Chap 3


Chap 3


Một cái xác bị treo cổ lên cành cây, và toàn thân... mặc bộ y phục màu tím thẫm.

“THIẾU CHỦ!!!”