9 thg 3, 2011

True or false - Ngoại truyện

Ngoại truyện


“Kyaaaaaaaaaaaaa~~!!!!”

Một tiếng hú kéo dài từ đầu hành lang vào, mở đường cho chủ nhân của nó, một thanh niên với cây kiếm trên tay, xông thẳng vào lớp học cuối hành lang sau khi đã đá bay cánh cửa gỗ kẽo kẹt. Thật đáng thương, cánh cửa vốn đã cũ kĩ lắm rồi, giờ thì đã nát bét thành ngàn mảnh vụn bay tá lả vào lũ học sinh bên trong.

Có khoảng năm đứa trong đó, đứa nào cũng đang ngoác mồm hết cỡ ngó vị khách không mời mà tới kia. Đó là một thanh niên cao gầy với mái tóc lù xù rất hoang dã, và  mặc cho gương mặt có đẹp ngất ngây thì sát khí tỏa ra cũng đủ để giết chết một con bò.

“Aha! Kim Kibum của các ngươi đâu rồi hả?” - Quái nhân đó hét lớn đầy phấn khích, dương dương tự đắc hỏi lũ học sinh bên trong – “Đã sợ ta quá mà trốn mất rồi sao?”


True or false - Part 2

Part 2




Giữa tháng sáu, tại nhà thể chất.

“Đòn đỉnh đầu! Knock-out!”

Cả khu nhà dậy lên tiếng reo hò như sấm nổ sau lời tường thuật phấn khích của bình luân viên. Kevin cũng hòa theo dòng cảm xúc náo nhiệt đó, tất cả đều hướng về phía người con trai mặc áo giáp đỏ đứng giữa sân đấu, đang bình thản cười mà kéo tay đổi thủ của mình dậy một cách thân thiện. Chỉ còn một trận nữa, và anh sẽ lại vô địch giải kiếm thuật liên trường năm nay.


8 thg 3, 2011

True or false - Part 1

Part 1




Nếu một ngày nào đó anh kết hôn với một người con gái có mái tóc dài

Nếu một ngày nào đó ánh mắt này không còn thuộc về mình em nữa…

Thì em sẽ…


Mya's 5th fanfiction - True or false

True or False



Title: True or False
Author: Mya
Rating: T
Pairings: Kemaru
Category: Romance
Summary:


True or False... You're really bad at this kind of exercise, you know?
So that's why you cannot realize where is wrong and right, real and fake, right?



####

2 thg 3, 2011

Hôm nay em kiếm đc cái ảnh này của Bummie trên twitter.





Không hiểu có phải do suy nghĩ của em không mà trông anh ấy mệt mỏi và tiều tụy quá. Không trang điểm, không làm tóc, nhuộm màu xịt keo như xưa nữa. Và cũng không có U-kiss ở bên anh. Nhìn anh ôm chặt Choco trong tay như vậy, sao tự nhiên lại thấy Bummie của em thật mỏng manh. Và cô độc nữa.

Anh đang cười, đúng không nhỉ? một nụ cười nhợt nhạt mờ ảo tới mức em nhìn thoáng qua còn nghĩ rằng Bummie đang khóc, nếu không để ý đến khóe miệng hơi nhếch lên một tẹo của anh. Nụ cười toe toét của anh móm của em đâu rồi? Em nhớ nụ cười ấy của anh lắm, dù rằng theo ý em anh để mặt lạnh hợp hơn nhiều. Kool cực kì luôn. Bằng chứng là đứa mọt truyện như em lúc xưa cũng phải đổ rầm một cái trước ánh mắt quá đỗi lả lướt và lạnh lùng của anh. Nhưng mà em cũng yêu cái kiểu cười già-như-ông-cụ của anh (vì Bummie móm mà, nhỉ) Kiểu cười tít mắt không còn thấy mặt trời đâu nữa ấy khiến em lúc nào cũng phải bật cười theo. Nụ cười của anh có sức mạnh vậy đó, tự hào đi anh.


Giờ... phải còn bao lâu nữa em mới được nhìn thấy lại nụ cười ấy đây?