8 thg 10, 2012

Bảo vật vô song - Chap 24


Chap 24:


“Chán quá chán quá chán quá!!” – Hắn vừa vung vẩy Vũ Thủy tứ tung trong ngự uyển vừa luôn miệng kêu ầm ỹ, từ đầu tới cuối chỉ lặp đi lặp lại đúng một câu. Chẳng nói chim chóc hươu nai quý hiếm chạy sạch không còn một mống, mà kì hoa dị thảo trong vườn cũng bị thảo sạch chẳng còn một cọng. Nhưng dường như vậy cũng chưa đủ khiến Kim Kibum vui vẻ thêm được chút nào, mà lại càng buồn tay buồn chân, buồn miệng hơn – “Chán chán chán chán CHÁN––––––!!!!!”

“ỒN ÀO QUÁ!! Ngươi làm cái trò gì thế hả?!”

5 thg 10, 2012

Bảo vật vô song - Chap 23


Chap 23:



Rời khỏi Lục Trúc tiểu cư, Alexander đem Kiseop trở lại Tử Lăng thành dưỡng thương vài ngày rồi từ đó đi về phía tây nam, dần tiến vào vùng sơn thủy được mệnh danh là đệ nhất thắng cảnh của Nam Lương quốc. Không biết có phải vì vậy không mà chuyến dã trình của hai người hệt như một cuộc du sơn ngoạn thủy, Alexander không nơi nào không muốn dừng chân, không địa điểm nào không muốn thưởng ngoạn. Bởi vậy mà lộ trình của họ dài ra đến mấy lần, một đoạn đường người ta đi mất ba ngày thì Alexander kéo thành nửa tháng, cứ như vậy mà nhân lên. Cũng nhờ vậy mà Kiseop có nhiều thời gian dưỡng thương hơn.

18 thg 4, 2012

Bảo vật vô song - Chap 22


Chap 22:


“Kiseop ca ca!!”

“Vương... vương gia?”

Dongho nhào vào lòng Kiseop, rồi sau đó lại lúng túng nhảy ra khi thấy cậu nhăn mặt vì đau. Vẻ mặt trắng xanh mệt mỏi, dưới mắt hai viền đen thâm quầng in rõ trên da, Kiseop chỉ cần nhìn qua cũng biết tiểu Vương gia đã lo lắng cho mình tới thế nào. Từ hôm đó Dongho cứ quanh quẩn chơi bên cậu suốt, chủ yếu là chơi một mình, vì Kiseop vẫn chưa ngồi dậy được. Thương tích lần này không nặng, nhưng lại khiến cậu mất máu quá nhiều, nguyên khí cũng hao tổn nặng nề, so với lần trước xem chừng còn tốn nhiều thời gian để hồi phục hơn. Cũng may có Dongho cười nói xung quanh cả ngày làm bạn nên Kiseop cũng không thấy tịch mịch cô đơn. Bởi vì mấy ngày nay Alexander hầu như không ở nhà.

10 thg 4, 2012

Bảo vật vô song - Chap 21

Chap 21


Hoàng hôn ngày thứ tư, kể từ khi Kiseop theo Kibum tới dược thủy đầm tại Lưu Thủy Điện. Tuyết vẫn rơi không ngừng, tại chân thác bên dưới dược đầm, Kibum hốt hoảng chạy đi tìm “chiến lợi phẩm” yếu ớt mà ngoan cường của hắn về. Khi đó thiếu chủ Sương thành đã vô tình tự ấn định số phận của bản thân phải ràng buộc với người ấy, cả đời cũng không cách gì buông tay ra được. Khi mất đi rồi sẽ chẳng thể có lại được nữa.

“Tiểu tử ngốc này, ngươi khiến ta phải hạ mình như thế, ta sẽ không bao giờ để ngươi rời xa khỏi ta đâu. Ngươi phải ở bên ta để trả nợ, cả đời, ngươi hiểu không?”

Ôm được nam tử tóc vàng trong tay rồi, Kibum tự nhiên cảm thấy thật thỏa mãn, thật an tâm. Hắn không biết rằng người đó nằm ngủ ngon lành trong lòng mình, khóe miệng cũng đang vô thức vẽ lên một nụ cười nhu thuận.

Kibum cũng không biết, ở cách đó chừng mười dặm, trong một khu rừng trúc, có một tiểu hài tử với mái tóc vàng rực rỡ giống hệt với người đang nằm trong lòng mình, đang phải chạy trốn khỏi những đường gươm sát nhân đoạt mạng. Một cậu nhóc nhỏ xíu, một thân quý phái ướt đầm những máu và nước, bị dồn vào tuyệt lộ. 

4 thg 2, 2012

Bảo vật vô song - Chap 20

Chap 20

Khoảng chừng một khắc sau khi Alexander phóng đi, cánh cửa trúc bỗng nhiên xê dịch đôi chút, rồi một mái đầu vàng chóe từ bên trong ló ra ngó nghiêng. Thấy chắc Alexander đã đi xa rồi, Dongho mới giơ chân đá mạnh vào cánh cửa một cái cho nó văng đi rồi chìa tay ra kéo Kiseop đang ngồi bên cạnh đứng dậy. Mắt liếc cái lỗ trên cánh cửa, Dongho hậm hực đá nó thêm một cái nữa, lẩm bẩm:

“Tên thất phu bạo lực, hừ, khiến bản vương giật cả mình.”

“Cánh cửa đâu có tội gì.”

“Cửa này là của nhà hắn, vậy cũng có tội rồi!”

2 thg 2, 2012

Bảo vật vô song - chap 19

Chap 19


Kiseop nhìn trân trân vào từng nét mực in trên bản giấy lụa ố vàng nằm dưới mặt đất. Nam tử trong tranh kia đúng là Alexander, vẫn là nụ cười rạng rỡ ấy, vẫn là vẻ mặt ngốc nghếch trẻ con ấy, không thể nhầm được. Vậy còn thiếu nữ bên cạnh... đó là ai?

Cô ấy xinh đẹp quá...

27 thg 1, 2012

12th fic - Bạch Hạc Mộng


Bạch Hạc Mộng



Title: Bạch Hạc Mộng

Author: Mya

Rating: T

Category: tragedy, parallel endings

Pairings: Kemaru

Summary:

Bạch hạc trắng muốt, hóa thân thành tục nhân để báo ân người đã cưu mang mình trong cơn hoạn nạn. Giúp đỡ chàng, làm vợ chàng, trao cho chàng một tình yêu nồng đậm của tiên nhân mà người phàm tục không thể nào với tới được. Ba năm sau, bỏ đi.

Ân cứu mạng có thể nhanh chóng trả hết như thế?

Nghĩa phu thê có thể dễ dàng cạn khô đến vậy?

Ân đã báo, nghĩa đoạn tuyệt, Hạc tiên sải cánh bay về trời.

Như vậy... là báo ân hay báo oán?

~x~

26 thg 1, 2012

Ngọc lệ - Part 6

“Xin lỗi, xin lỗi, nhưng tôi không muốn... không muốn cậu lại đi kiếm người giữ ngọc lệ khác nữa. Tôi...”

“Ta chỉ muốn có ngọc lệ của Joo In Sung thôi.”

Chỉ cần nước mắt của anh là đủ rồi.


Kemaru, đôi nguy hiểm hàng đầu thiên đình =))

24 thg 1, 2012

The Red Riding Hood - Part 1

Part 1: Trong khu rừng

Giết nó,

Giết nó,

Nghiền nó thành mảnh vụn dưới vuốt ngươi...

Cắn xé thân xác nó bằng răng ngươi...

Hãy giết... cô bé choàng khăn đỏ!

23 thg 1, 2012

14th fic - The Red Riding Hood


The Red Riding Hood



Title: The Red Riding Hood
Author: Mya
Disclaimer:
những người trong fic không phải U-kiss ngoài đời thực, mà là nhân vật U-kiss của riêng tác giả.
Category: horror, mystery, tragedy
Pairing: Kemaru
Rating: T



20 thg 1, 2012

Ma tộc chi tử - Part 3


Cậu là Vu Sư, nó là Ma tộc. 

Vốn biết không thể cùng ở chung dưới một mảnh trời, nhưng lại vẫn nghịch thiên ở bên cạnh nó bấy lâu nay. 

Vốn biết không thể có thứ tình cảm đi ngược đạo lý này, nhưng lại vẫn say đắm yêu thương tiểu hài tử kia đến mức quên đi mọi việc, quên cả chính thân phận của mình. 

Tất cả chỉ vì ham muốn ích kỉ của bản thân cậu mà thôi, ham muốn bảo bọc nó trong kết giới kiên cố nhất của chính mình.



Kibum, ta đã biết sẽ có ngày này, nhưng lại vẫn nói dối để giữ ngươi lại bên cạnh ta. Nếu ngươi biết được, liệu rằng tiểu tử ngươi có còn yêu ta nữa không...


18 thg 1, 2012

Ma tộc chi tử - Part 2

Part 2:


Ngày ấy Kevin đã không hỏi đứa trẻ tên Kim Kibum kia bất cứ thứ gì về quá khứ hay xuất thân của nó, chỉ đơn giản đưa nó về viện tử của mình, từ đó một bước cũng không rời xa. Đứa trẻ ấy cần cậu, mà Kevin cũng càng lúc càng thích nó, nhận ra mình cần tiểu tử kia hơn bất cứ thứ gì trên đời, hơn cả chính bản thân cậu. Bảo hộ nó, yêu thương nó, luôn luôn là điều duy nhất trong tâm.

Chính vì vậy, thời gian càng trôi qua cậu lại càng lo lắng hơn...


16 thg 1, 2012

Ma tộc chi tử { Ngoại truyện Phong ấn Môn} - Part 1

Part 1:

Ai nói Ma nhân là vô tâm?

Bởi vì tâm của chúng ta mãnh liệt nhất, cho nên mới là Ma tộc.

Thần tộc khác biệt với Ma tộc và Nhân tộc, chính là ở chỗ Thần tộc không có tâm.

Vậy nên dù ngàn đời cũng sẽ không thể hiểu được chúng ta chiến đấu vì cái gì...



14 thg 1, 2012

Phong ấn môn - Đoạn 6 (kết)


“Vì ta là một ma nhân. Ngươi cũng như vậy, tại sao không hiểu?”

“Tâm của ngươi ở đây. Sinh mạng của ngươi đang tồn tại chính nhờ thứ này. Ngươi cũng hiểu mình được tái sinh vì cái gì, phải không, JaeSeop?”


“Ta phải về Ma Vực.”

“Vì sao? Ngươi không phải Ma nhân.”

"Ta muốn được làm một Ma nhân..."


“Cuối cùng ngươi cũng nhớ ra ta rồi, Vũ...”


10 thg 1, 2012

Phong ấn môn - Đoạn 4

“Chấn Vũ.”

“Sao?”

“Nếu ta đi rồi quay lại, ngươi có mở cửa cho ta vào không?”


9 thg 1, 2012

Ngọc lệ - Part 5

“Khoan đã! Cứ để tớ đưa cậu vào tận trong nhà đi.”

“Sao vậy?” – Kiseop ngạc nhiên quay đầu nhìn Eli. Vừa mới chạm mắt, ánh nhìn của Eli liền khẩn trương đảo đi chỗ khác ngay lập tức. Cậu ta ngập ngừng:

“Vì... cậu giờ đi trên đường rất không an toàn.”

“...”


8 thg 1, 2012

Ngọc lệ - Part 4

Cố gắng lần thứ tư ~ “Người thân gặp chuyện sẽ khóc”


Sáng hôm sau tiểu yêu hồ Lee Kiseop chậm chạp thức dậy, có cảm giác như đã trải cả trăm năm. Ánh mắt mơ màng cùng vẻ mặt mờ mịt tố cáo rõ cậu ta còn lâu mới thực sự tỉnh táo được, một phần lý do khách quan vì tộc yêu hồ được coi là lãnh huyết, tức là, huyết áp thấp~ Thành thử buổi sáng họ thức dậy được là cả một kì công; còn phần lý do chủ quan thì có trời mới biết...

“Nhóc con a~” – anh trai hiền lành Joo In Sung nằm bên cạnh cũng vừa lúc mở mắt, cúi đầu tỉnh bơ hôn lên làn môi hồng dịu của em nhỏ trước mặt rồi lại tỉnh bơ cười rạng rỡ – “chào buổi sáng!”


Phong ấn môn - Đoạn 3


Cánh tay ngang dọc vải trắng vươn ra, không ngần ngại tìm đến nơi trung tâm của nguồn sáng bạc rực rỡ; hắn biết rằng, đằng sau khối quang cầu trắng sáng kết đọng linh khí mãnh liệt ấy là một bàn tay âm nhu lạnh lẽo như băng...

“Vũ.”

Ta bắt được tay ngươi rồi...

7 thg 1, 2012

Phong ấn môn - Đoạn 2


Khóe môi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, Kiều Chấn Vũ mạnh mẽ đưa tay lên ấn vào trước ngực Kiseop, toàn bộ linh lực còn lại tập trung ở lòng bàn tay. Đột nhiên trong mắt ngập tràn màu trắng, khuôn mặt anh tuấn bị băng vải che khuất kia không biết từ lúc nào đã kề sát bên mình, liền sau đó một mảng nóng ấm bao phủ đôi môi...

Kiều Chấn Vũ trợn mắt, khuôn mặt vô hỉ vô nộ lúc thường ngày cuối cùng cũng xuất hiện một vài biểu cảm.

Hắn... hôn y?!


Phong ấn môn - Đoạn 1

Ngươi là kẻ nào?”

“Ta là... Lee Kiseop.”


6 thg 1, 2012

10th fic - Phong ấn môn

Phong ấn môn


Title: Phong ấn môn
Author: Mya
Rating: T
Category: mystery, fantasy, sad
Pairings: 
Seop Chấn Vũ (or Chấn Vũ Seop) Kemaru
Note: Fic tặng mí




4 thg 1, 2012

Ngọc lệ - Part 3

“Anh ấy tắt máy rồi.” – Dongho lắc lắc chiếc khuyên tai – điện thoại hình bọ rùa của mình, cuối cùng đeo lại vào tai – “hình như đang làm việc gì đó rất tốn sức, thấy anh ấy thở gấp lắm.”

“Ầy, đương nhiên rồi...” Eli thở dài, khuôn mặt lộ rõ một vẻ hối lỗi cùng tiếc thương sâu sắc. 


1 thg 1, 2012

Ngọc lệ - Part 2

“A không không mặc áo vào!!!”

“Thì tôi đang cởi ra đây mà ~”

Kyaaaaaaa tránh xa ta ra!!!