24 thg 2, 2011

Loạn

Chiều hôm qua, vừa về đến nhà đã mở máy lên để vào rum chơi như thường lệ. Dạo quanh một vòng như thường lệ, kéo xuống box fic xem có gì mới không, rồi mới nhìn lên chỗ new thread.

Và nhìn thấy một dòng chữ màu hồng.

"[23.02.11]Xander & Kibum r...."

Kibum và Xander ư? Hai anh ấy có hoạt động gì chung sao? Vui thật, lâu lắm rồi mới thấy tin của Bummie.

Đó là những gì mình nghĩ, cho đến khi nhấn vào topic đó, và đọc cái tựa màu đỏ......


[23.02.11] Xander & Kibum rời nhóm. U-KISS sẽ có thành viên mới

.
.



Thoạt đầu mình không hiểu những cái gì đang vẽ trước mặt nữa. Mấy cái chữ đỏ đỏ kia, nó có nghĩa là gì vậy? có phải ai đó đã vô ý viết nhầm chữ nào rồi không? Sao lại có một cái tựa đề vô nghĩa đến thế?

Mình đọc lại lần nữa. Và đọc nữa. Giật cái lap trên bàn và dí sát vào mắt mà đọc. Đọc, và đọc, đọc đi đọc lại cả ngàn lần vẫn không ngấm nổi 2 câu đơn giản như vậy. Chỉ là câu trần thuật tiếng việt bình thường, có chủ ngữ đứng trước và vị ngữ đứng sau. Không hề có bổ ngữ hay trạng từ gì cả. Vậy mà sao lại khó hiểu và tối nghĩa đến vậy?


Đơn giản vì mình chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này. Những câu chữ ấy, vốn là không hề có trong não bộ.


Vậy mà giờ nó lại ở đây.



Tay run đến không kéo xuống dưới nổi để đọc. Mà cũng không muốn kéo xuống. Nhưng mình cần biết. Chuyện quái gì đang sảy ra ở đây thế này?


...


Theo những tin gần đây về việc Alexander và Kim Kibum rút khỏi U-KISS vì những lí do cá nhân, công ty quản lý của nhóm đã lên tiếng rằng họ đang bàn tính chuyện thêm thành viên mới vào nhóm 5 người.

Ngày 23/01, một đại diện của NH Media nói rằng: "Nếu công ty có thực tập sinh phù hợp, có khả năng chúng tôi sẽ chọn họ vào nhóm."

Ngoài ra, NH còn phát biểu thêm: "Tuy nhiên, comeback tháng 3 này, nhóm sẽ hoạt động với 5 thành viên, vì cả 5 người đã thu âm album mới rồi. Comeback mùa xuân này sẽ do Soohyun làm trưởng nhóm, cũng với các thành viên Kevin, Eli, Dongho, Kiseop.

...

Lại lặp lại quá trình bên trên, đọc đi đọc lại từng dòng một. Nuốt từng chữ mà chẳng hiểu nổi nó đang viết cái gì.

"Theo những tin gần đây về việc Alexander và Kim Kibum rút khỏi U-KISS vì những lí do cá nhân,"

Câu này có nghĩa là gì vậy?

"công ty quản lý của nhóm đã lên tiếng rằng họ đang bàn tính chuyện thêm thành viên mới vào nhóm 5 người."

Nhóm 5 người? sao đã vội thành nhóm 5 người rồi. Còn 2 người nữa ở đâu? U-kiss là nhóm 7 người cơ mà?


"Comeback mùa xuân này sẽ do Soohyun làm trưởng nhóm"

Chẳng phải U-kiss là một band không có trưởng nhóm sao? Chẳng phải đó là điểm đặc biệt của U-kiss sao? Giờ mọi chuyện là thế nào đây?

Đương nhiên đọc xong mẩu tin 6 dòng đó, vẫn chẳng hiểu được thêm gì cả. Chính Mình cần thêm thông tin.
Và mình đã đọc cả bản dịch tweet của Kibum nữa. Cái tweet mà chính tay anh ấy viết....

Chưa bao giờ mình đọc một cái tweet dài như vậy của anh. Mà cũng chưa bao giờ đọc lâu đến thế.

Từng chữ một. Cảm xúc của anh.

Vậy những cái trên kia.... là thật rồi sao?



Lại quay lại cái news để đọc. Đọc. Đọc nữa. Đọc xem mình có bỏ sót cái gì đó không. Một câu đại loại như "chỉ tạm thời nghỉ trong thời gian ngắn" hay "sẽ quay lại với U-kiss vào album sau" hay thậm chí còn nghĩ đến hai dấu nháy và dòng chữ nằm bên dưới chú thích rằng "Chúng tôi chỉ đùa thôi, cá tháng tư mà". Nhưng chẳng có gì như vậy cả. Cái tin quá ngắn để có thể bỏ sót bất cứ thứ gì. Và tất cả đều là thật.

Giờ thì mình hoảng loạn thật sự.Những câu hỏi loạn xạ tứ tung trong đầu.


Tại sao? Chuyện gì đang sảy ra chứ?

Sao cái vòng quay chết tiệt của Kpop lại ứng lên người các anh rồi? Ngày ngày mình vẫn đọc các thông tin tách nhóm, rời nhóm, cũng nghe Linh nói hoài hoài về DB và JJ nhà bà ý rồi, nhưng mà chưa một lần nghĩ đến chuyện này sẽ lại xáy ra với U-kiss. Các anh luôn tưng tửng thế mà, luôn vô tư vui vẻ thế mà. Tại sao lại phải rời xa nhau....

Tại sao bọn NH cũng lại khốn nạn đến thế? Tất cả lũ công ty quản lý ở Hàn đều là lũ chết dẫm ham tiền thôi sao? Vậy mà trước đây mình đã ca ngợi bọn nó đủ điều.

Tại sao những thành viên còn lại chưa nói gì cả?

Tại sao... lại là Bummie......


...

Mình tự hỏi, nếu là một người khác trong nhóm phải ra đi thì sao? Liệu mình có cảm giác tương tự hay không? Và trong 1 giây điên rồ mình đã thực sự ước giá mà không phải anh ấy... chỉ cần không phải anh ấy..... Nhưng rồi tự đánh bản thân và gạt phắt cái suy nghĩ kinh khủng đó đi.

U-kiss chỉ hoàn hảo khi có đủ 7 người đúng như vậy.

Và đặc biệt vì những con người đặc biệt như vậy ở bên nhau.


Một Alexander đặc biệt mang trong mình ba dòng máu và vẻ đẹp lai tuyệt vời, có thể thông thạo bảy ngôn ngữ và nói tiếng Anh rất giỏi. KingKong có một không hai trên thế giới, bị bệnh tưng tửng quá mức, là anh cả mà lại luôn loi choi như cậu nhóc vậy. Mình thích nhất ở anh điểm này và luôn mong thấy nụ cười trẻ con của Xander. Giọng rap của anh thật dễ thương.


Một SooHyun đặc biệt với giọng hát tuyệt vời. Anh giống như một người anh trai dịu dàng vậy, và hiền lành đến ngốc nghếch, nhiều lúc phải bật cười vì độ ngơ ngơ ngốc ngốc và nhắng nhít của anh. Hồi trước mình đã lo lắng đến phát điên khi nghe tin anh bị vấn đề với thanh quản. Và cũng là lần đầu mình nhận ra rằng bản thân có thể lo lắng cho một người chưa từng gặp mặt đến vậy. Anh là tình yêu thứ hai của đời em, anh Sô à.

Một Eli đặc biệt có 12 năm công lực Taekwondo và cả kungfu nữa, mạnh mẽ nam tính với vẻ mặt trong MV luôn rất chi là kool và khệnh. Nhưng kì thực thấy anh ấy ngốc dã man cơ, và hài dã man nữa. Quả đóng giả chim câu của anh, lần đầu tiên xem em đã lộn cổ xuống đất mà cười đấy. Cái mặt I Lài lúc ấy thật là khó đỡ được. Và nói thêm nữa, mình thấy mặt Lài coi vậy mà nữ tính dã man luôn ^^ Tuy rằng cơ thể thì đô (béo) manly quá luôn.

Một Dongho đặc biệt với độ tuổi quá trẻ tỉ lệ nghịch với sự nổi tiếng bất ngờ của em. Em còn kém chị một tuổi nhé, lần đầu tiên nhìn pro5 của bé Ho chị đã há hốc mồm khi thấy em 94 nha, vì khi đó em để quả đầu tết trông già quá à. Nhưng mà đến Give it to me thì thực sự kinh ngạc vì độ xinh đẹp của bé Ho đấy. Vẻ đẹp nữ tính đến đáng sợ luôn, hệt như má Vin vậy. Đến mức một đứa anti Kpop như cái Thư cũng phải trầm trồ trước vẻ đẹp của em, và bấn vì nét đẹp tự nhiên không son phấn [ nhiều=)) ] Quả đầu nấm thì đễ thương khỏi nói rồi, và dù giờ em nổi tiếng rồi và cũng không được dễ thương như xưa, nhưng bé Ho vẫn mãi là maknae hoàn hảo nhất mình từng biết.

Một Kevin đặc biệt vì vẻ đẹp như thánh nữ của anh, vì chất giọng lanh lảnh rất dễ nhận và vì khả năng nói tiếng anh tuyệt vời nữa. Đến mức một người khó tính về giọng anh ngữ như cái Hoa chị họ mình còn chết mê chết mệt vì cách phát âm của Kevin, và cũng chết vì vẻ xinh đẹp thời 16 của anh nữa ^^ Thường khi nhìn vào U-kiss thì vẻ đẹp của anh sẽ đập vào mắt fan trước, kéo họ đến với U-kiss rồi mới dần nhận ra favorite riêng của mình. Và em cũng ngưỡng mộ Kevin vì sự hiền lành và dịu dàng quá đỗi của anh. Và ngốc nữa. Dễ bắt nạt lắm. Lại nhút nhát, sợ ma. Thực sự anh đúng là kiểu mẫu em thích đấy, Kevin à. Vẻ đẹp thư sinh của anh. Em thấy anh đẹp nhất khi ở cạnh Bummie, và chiều theo tính ương bướng cứng đầu của anh ấy. Những lúc như vậy em chỉ muốn gào lên rằng, Kemaru is REAL!

Một Kiseop đặc biệt vì những nỗ lực của anh. Những nỗ lực hết mình nhiều lúc khiến em nhiều khi thấy cay cay sống mũi. Nỗ lực khẳng định bản thân. Em thấy bản thân thật không phải khi trước kia lúc anh mới vào đã nói rằng, U-kiss mãi là nhóm 6 người và không chấp nhận ngoại lai nhảy vảo. Em căm hận bản thân vì câu nói ấy, vì đã anti anh chỉ bởi nỗi sợ hãi mơ hồ của mình. Và em càng ghét bản thân hơn khi thấy những nỗ lực của anh. Anh không thường được chú ý nhiều, mặc dù tài năng nhảy thật đáng kinh ngạc. Cái cách anh ấy chạy loăng quăng làm trò mà không ai quan tâm khiến tim mình tự nhiên nhói đau. Và từ lúc nào mình đã chấp nhận con người này, và yêu anh nhiều như khi yêu bất cứ thành viên nào khác trong nhóm. Thêm nữa, gần đây mới để ý khuôn mặt Seopie khi cười trông thật rạng ngời, như hoàng tử vậy.


Và... một Kibum luôn luôn rất đặc biệt. Tình yêu đầu tiên của em.




Em nhớ đến trước kia, lần đầu tiên em thích anh như thế nào. Lần đầu tiên em nhận ra mình có thể thích một người như vậy, ngay từ cái nhìn đầu tiên. Trong MV In your hands đó, anh thật tuyệt vời. Hình ảnh đầu tiên đến với em là một thiên thần. Trắng muốt, không tì vết. Một thiên thần đẹp đẽ nhất thế gian. Và rồi anh rời Xing.

Và rồi anh lại gia nhập U-kiss. Khi nhìn thấy mẩu tin này trên youtube trước khi các anh debut không lâu, em đã sung sướng đến phát điên. Không còn phải hóng những fanvid hiếm hoi nữa mà có thế nhìn thấy anh trên sân khấu thực sự rồi. Có thể biết trong lúc mình đang xem show như vậy thì anh cũng đang thực sự cố gắng ở một nơi nào đó. Chỉ chút cảm giác đó cũng làm mình hạnh phúc, như lại được kết nối với anh vậy.



Thời gian trôi qua... dần dần em cũng yêu tất cả các thành viên của U-kiss, mỗi người một cách yêu khác nhau. Và em cứ nghĩ có lẽ tình cảm của em cho các anh đã dàn đều như nhau cả rồi. Em tưởng mình thích Bummie cũng như những người khác thôi.

Nhưng giờ mới biết là em đã nhầm. Kim Kibum trong lòng em thực sự đặc biệt hơn những người khác nhiều lắm.


Em nhận ra mình yêu anh hơn những thành viên khác, rất nhiều.


Mỗi lần nghe nhạc đến đoạn của anh cũng sướng phát điên khi mình có thể nhận ra được chất giọng này. Em cứ tưởng với ai trong U-kiss cũng như vậy.

Mỗi ngày tìm được ảnh của anh cũng hỉ hả ngồi ngắm. Dù kì thực em thấy anh đang xuống sắc hơn hồi xưa.
Mỗi lần xem show có cái mặt tửng của anh vào là em cũng hứng thú nhiều hơn với những người khác. Chỉ là em không nhận ra thôi.
...


Mỗi sáng em đều thức dậy với giọng của anh.

Mỗi ngày đều dịch show về anh.

Mỗi ngày đều lên net để nói chuyện về anh. Tìm được những người đồng cảm với mình thật sung sướng biết bao.

Mỗi ngày đều vào twitter chỉ để hóng tweet của anh dù rằng em chẳng hiểu gì cả. Em cũng không biết dùng twitter.

Mỗi ngày đều viết fic về anh.

Em không thể nào viết 1 fic mà không có anh làm tâm điểm.



Bây giờ em mới nhận ra ý nghĩa của những điều đó. Đơn giản vì em yêu anh đặc biệt hơn những người khác.

Tất cả hoạt động thường nhật của em, cuộc sống của em, đều liên quan đến anh. Sự tồn tại của anh thôi cũng làm em hạnh phúc.

Giờ thì em biết làm sao đây?


Bỗng nhận ra rằng.

Không có anh thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Anh đưa em đến với U-kiss. Giờ anh đi rồi. Tự nhiên tất cả đều biến mất hết.

U-kiss không có Kim Kibum thì còn có gì đây?

Còn gì để em chờ đợi mỗi lần xem show?


Còn gì để em vui sướng mỗi khi nghe nhạc?




Còn ai để em yêu hơn bất cứ ai đây?

.
.

Sợ.

Sợ lắm. Sợ rằng bản thân sẽ hận thù cả hai thành viên mới sắp vào nữa.

Với chuyện căm hận cái công ty chết dẫm kia thì không có gì phải kiềm chế cả, mà còn muốn tăng cao hết cỡ có thể cơ. Cái lũ đó, nguyền rủa ngàn đời ngàn kiếp cũng không hết được. Chỉ cần mình còn tồn tại trên đời, chỉ cần còn một hơi thở cũng không thể tha thứ được. Thứ gì mà dám đẩy anh ra một cách phũ phàng như thế? Thứ gì dám đặt điều vu khống và xem thường cảm giác của anh như thế? Thứ chết dẫm nào có thể nói anh không có tài năng?

Ước rằng giá mà mình là một tỉ phú thì đã dùng tiền mua đứt cả cái công ty đó rồi, và biến nó thành công ty chỉ của riêng U-kiss. Hay ước rằng mình điên đến mức gửi thư khủng bố và ném bom cho bọn nó buộc phải mang kiệu rước anh về lại. Nhưng mà... không có tiền cũng chẳng có gan. Mình chỉ là một fan vô dụng.
Mình không muốn sẽ ghét cả những người sắp vào, nhưng... không thể. Giờ trong đầu chỉ có hận thù, và hận cả bọn đó nữa. Dù biết rằng như vậy là bất công, là không đúng, nhưng không thể kiềm chế được. Không thể chịu được khi thấy những người còn lại sẽ cười nói với hai kẻ kia, sẽ cùng biểu diễn với họ. Không chịu được khi nghĩ đến cảnh chúng sẽ trám chỗ của các anh, hát và nhảy phần của các anh trên sân khấu, đứng ở chỗ đáng nhẽ phải dành cho Bummie. Không thể chịu được.

Vì đó là bất công. Bất công. Trong hơn hai năm qua, U-kiss đã phải vất vả thế nào mới có được chút thành công gần đây, vậy mà bọn nó là ai mà dám nhảy vào cướp công và hưởng thụ thành quả chứ? Các anh đã phải chịu đựng thế nào, đi hút fan khó nhọc đến ngần nào, vậy mà giờ lại bị đá ra như thế, chỉ để cho hai đứa trainee không tên tuổi vào lúc đã đạt được thành tựu rồi, như vậy chẳng phải là bóc lột sao? Chẳng phải là bất công sao??

Không thể chấp nhận được.




Mình cũng sợ lắm, sợ rằng không thể nào tiếp tục làm KissMe được nữa. Không phải vì không còn yêu U-kiss nữa hay chỉ quan tâm đến mình Bummie thôi. Mà là hình ảnh của người ấy quá sâu đậm, không thể nào dứt ra được. Cũng như với Jun sama và V(neu) trước kia. Jun sama và Nono ra đi, kết quả là từ đó về sau dù có cố thế nào cũng không thể tiếp tục nghe V(neu) nữa. Mình vẫn yêu Rei chứ, hiiro nữa, nhưng và mỗi lần nhìn thấy V(neu) biểu diễn mình không thể tự ngăn bản thân thắc mắc: Tại sao Jun sama không ở đây? Nono đâu rồi? Tại sao những con người kia lại được đứng ở vị trí của Jun sama? Tại sao Rei lại vẫn có thể cười nói với họ trong khi không còn Jun sama ở đây nữa?

Những câu hỏi ấy khiến mình phát điên.



Nếu giờ điều đó lặp lại với tình yêu của mình với U-kiss, thì biết làm sao?



U-kiss là cả cuộc sống của mình. Nhưng Bummie là tình yêu của mình. Cuộc sống mà không có tình yêu thì còn ý nghĩa gì nữa đây...........


Chẳng còn nghĩ được gì nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét