14 thg 1, 2014

[Transfic] Forests of the Night

Forests of the Night

Author’s Info:
Author: Sildil, Jaiden
Fandom: Tolkien
Characters: Elrond/Thranduil
Rating: NC-17
Disclaimer: Các nhân vật đều thuộc về Tolkien, chúng tôi chỉ mượn tạm và sẽ trả lại nguyên vẹn đúng vị trí cũ.
 Timeline: Trước và sau Hiệp hội Nhẫn
Warnings: Boyslove, yaoi
Beta: Enismirdal
Summary: Elrond và Thranduil cùng khám phá mối liên hệ thần kỳ giữa hai người, và với rừng Mirkwood.
A.N: Lấy cảm hứng từ bức tranh của SayAye, 'Golden Aspect.' Chúng tôi phát hiện ra rằng hình tượng Thranduil của cả hai khá tương đồng. Bản thánh ca trong trang 9 là từ "For The Beauty Of The Earth", viết bởi Francis Pierpoint (1835-1917)

Translator’s Info:
Translator: Mya
Beta Reader: Lonely Leaf
Permission:


19 thg 11, 2013

[Transfic] [LOTR] Just Deserts - Part 3

Part 3: Hậu quả

“Tôi nghĩ vụ này đã xác định một chai Dorwinion cho vụ cá cược của chúng ta rồi?” Aragorn hỏi, khóe miệng khẽ vặn vẹo bên dưới bộ râu.

“Một chai Dorwinion?” Thranduil gầm gừ. “Ồ phải, và ta sẽ thắng chai Dorwinion đó. Cố phá rối và cản trở ta quay về đã đủ tệ rồi, nhưng chuyện này... Ta chưa bao giờ tưởng tượng nổi loại chuyện thế này từ chính con trai ta!” Ngài nhìn chằm chằm vào kẻ xâm nhập. “Legolas chắc chắn sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ của ta.”

“Tuyệt vời, thưa đức vua.” Aragorn trang trọng nói. “Và chúng ta phải làm sao với chuyện này?”

Anh nâng thanh gươm của mình lên, khiến cho kẻ được nói đến nãy giờ gầm gừ một tiếng đầy đe dọa, vung vẩy cán rìu chiến trong tay mình.

17 thg 11, 2013

[Transfic] [LOTR] Just Deserts - Part 2

Part 2: Trò chơi

“Đứa trẻ xuẩn ngốc... ta ư?” Legolas lầm bầm, chằm chằm nhìn về hướng cha và bạn mình đã chọn. “Để rồi xem.”

Cậu vỗ vỗ vào thân cây tỏ vẻ biết ơn, trước khi quay người rời khỏi.

Đã nhiều năm trôi qua kể từ khi Legolas chuyển tới sống tại Ithilien, nhưng cũng phải nói, “nhiều năm” chẳng là gì với tiên tộc. Những chuyến hành hương thường xuyên về Eryn Lasgalen thăm cha đủ để giữ cho Legolas vẫn quen thuộc với từng cành cây ngọn cỏ nơi này, như khi cậu còn cư ngụ tại tòa thành, ngày ngày tuần hành trong khu rừng vậy.

15 thg 11, 2013

[Transfic] [LOTR] Just Deserts - Part 1

Just Deserts
Author: Jedi Sapphire

Translator: Mya
Beta Reader: Lonely Leaf
Rating: T
Category: Humor/Friendship
Summary: Legolas bị thương trở về. Thranduil cùng Aragorn ra ngoài trả thù cho cậu.
Status: 3 chapters - Complete

19 thg 10, 2013

[Transfic] [LOTR] Baby Thranduil

Rằng thì là mình có tính trữ hàng lâu up một thể, nên hôm nay post cả 2 luôn xD~

Một series drabble dưới 100w/chap, nên mình post cả chùm luôn =v=


[Transfic] [LOTR] Flowers, Stones And A Feather

Trước khi post cái fic trans đầu tiên của đời mình - và là fic LOTR đầu tiên của blog này, mình muốn nói vài điều thế này.

1- Dạo này mình bị cuồng một con người... à lộn một vị vua tộc tiên, Thranduil Oropherion.

2- Vì cuồng nên lết xác đi đọc fic eng lần đầu tiên trong đời và cũng vì cuồng mới lao vào trans như điên mà không biết post vào đâu. Bên wp thì để up douj manga không liên quan mấy, được gợi ý post vào vns thì 2 cái douj mở đầu này đều là hàng đang chờ per chưa post được, nên nghĩ thôi cùng là FIC thì post vào blog này, dù rằng giữa cả rừng Kemaru và U-kiss có vẻ hơi bị lạc loài =)) nhưng không sao, về sau hẳn sẽ có fic viết luôn, khi mình đủ tự tin Thranduil đã là của mình, nên sẽ hết lạc loài nhanh thôi.

Và 3- Đúng là đang cuồng và mức độ chỉ tăng mạnh chứ chưa thấy thuyên giảm suốt mấy tuần nay, nhưng mình không định và sẽ chẳng bao giờ từ bỏ Kemaru cũng như các fic U-kiss đang còn dở. Blog của Mya vẫn luôn là cái ổ Kemaru của mình Mya mà thôi.

À thì lảm nhảm nãy giờ đủ rồi, giờ là fic đây :3

10 thg 10, 2013

Bảo vật vô song - Chap 31

Chap 31:

Hoàng thành Nam Lương, cũng như bao phong kiến cường giả, là nơi tập trung tinh hoa của đế quốc. Không chỉ ngụ Nam Lương hoàng tộc, những người mang trong mình huyết mạch của long nhân, bên trong Vương thành còn nắm giữ những mắt xích trọng yếu để cai quản cả một vương quốc trải ngàn dặm vuông. Dù từ nhiều năm nay Hoàng tộc Nam Lương đã suy thoái cùng với những nội chiến và tranh quyền đoạt vị, vạn dân oán than, thế nhưng bộ máy cai trị đã tồn tại suốt mấy chục vương triều vẫn chưa một lần lay chuyển. Từ những bí mật quyền lực thâm sâu nhất đến tình hình lãnh địa từ khắp tứ phương, một khi đã luồn được vào guồng xích của Vương cung, gần như chẳng có gì là không thể chạm tới được.


Bảo vật vô song - Chap 30

Chap 30: Ngoại truyện – Vì hắn là Kevin của ta.


“Vì sao lại là Hoàng thượng?”

Đó là lời đầu tiên Kim Kyoung Jae dành cho hắn, kể từ sau khi hắn nhập Vương cung. Một câu hỏi không đầu không đuôi, thậm chí không chút biểu cảm, vậy nhưng từ trong câu hỏi vô nghĩa kia Kim Kibum lại hiểu được điều nam nhân trước mặt muốn biết là điều gì. Giống như một sợi dây giao cảm khi cùng nói về một con người, dù rằng bình ngày cả hai hoàn toàn tương khắc nhau, nhưng khi tên của người kia được vang lên, mối liên hệ kỳ lạ đó lại hình thành. Và, một phần cũng vì câu hỏi đó đối với hắn chẳng xa lạ gì, khi mà hắn cũng đã tự vấn bản thân không dưới trăm lần như vậy.

Vì sao lại là Kevin? Vì sao một kẻ tâm tính vừa cao ngạo tự phụ vừa phóng đãng như hắn lại đặt tâm trí vào một nam nhân nhiều đến vậy? Vì sao hắn lại bảo vệ cậu, vì sao nhất quyết muốn cậu ở bên mình?

Và vì sao Kim Kibum hắn lại lựa chọn ở lại bên một người mang trăm mối xiềng xích như Kevin...

25 thg 7, 2013

Bảo vật vô song - Chap 29

Chap 29:


“Ngươi quay lại mật hầm, theo hướng Đông Bắc trở về đại yến tiệc. Bằng giọng nói ngươi vừa nghe, tìm cho ta kẻ làm tay trong. Sau đó tới Thanh Long cung, tìm đến một người gọi là Kẹo Sữa. Sau đó hãy ở lại bên cạnh cậu ta.”


20 thg 7, 2013

Bảo vật vô song - Chap 28

Chap 28:


Phải mất một lúc Jaeseop mới bắt kịp được Kibum ở đầu mật đạo, nơi có cánh cửa bẫy sập dẫn lên lương đình. Hắn đột ngột xoay người chạy ngược trở lại như vậy, một câu giải thích cũng không nói, khiến y vừa bực mình vừa cảm thấy bất an đến kỳ lạ. Bởi vì, chỉ trong một khắc đó thôi, cảm giác về Kim Kibum kia đã thay đổi hẳn. Không còn giống tên hỗn đản phá phách lấy đau khổ của người khác làm niềm vui nữa, cũng không phải một kẻ ma mãnh và gian hùng. Một khắc đó thôi, thái độ của hắn, ánh mắt của hắn, ngay cả cái bóng đổ trên sàn nhà... mọi thứ về Kim Kibum bỗng trở nên thâm trọng đến đáng sợ. Là chuyện gì mới có thể khiến một kẻ như hắn phải lộ vẻ nghiêm túc đến vậy?

Khi thoáng thấy nhân ảnh Kim Kibum cách một quãng bên dưới cửa sập, Jaeseop liền hiểu ra căn nguyên. Cũng không khó để biết được chuyện gì đang diễn ra: mùi máu nồng đến khó thở, cùng với giọng nói lạnh người vọng từ lương đình phía trên đã giải thích mọi chuyện.

4 thg 6, 2013

Bảo vật vô song - Chap 27

Chap 27

Lạnh quá... chỗ nào mà lại lạnh như vậy?

Mùi hương này là...

“Mèo chết, tỉnh dậy cho ta.” 

Một giọng nói độc đoán vang lên bên tai, khẩu khí ra lệnh thật bá đạo. Kim Jaeseop khó nhọc mở mắt, thế nhưng xung quanh lại hoàn toàn tối om, không có chút ánh sáng nào cả. Y chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ, toàn thân cũng đau nhức khó chịu, còn rất lạnh... Cố nghĩ nghĩ một chút, những gì Jaeseop nhớ được là nụ cười tà lãnh của hắn trước khi mọi thứ trở thành một màn đen đặc, như hiện tại. Chẳng lẽ y thực đã chết xuống âm phủ rồi sao?

2 thg 6, 2013

Bảo vật vô song - Chap 26

Chap 26:


Mấy ngày tiếp theo, trong Vương cung nhộn nhịp giăng đèn kết hoa, chuẩn bị tiệc tùng, không khí sinh động hiếm có. Ấy là bởi hôm nay là sinh thần của tiền triều Yên Nam công chúa, Đại công chúa của hoàng thất Nam Lương, đệ nhất phu nhân của Tể tướng đương triều, cũng là thân hoàng tỉ của Hoàng đế. Hoàng tộc thết yến trong hai ngày, thế nhưng từ trước đó cả tháng lễ vật cùng cống phẩm đã nườm nượp đưa đến Yên Nam phủ. Vào ngày đại yến được mở, Vương cung rộng tới ngàn mẫu chật ních người ra vào, nghệ nhân cùng danh kỹ cả nước cũng được mời về hiến nghệ. Tể tướng danh tiếng thực lớn, Yên Nam công chúa lại càng được lòng chúng dân cùng triều thần.

28 thg 5, 2013

Bảo vật vô song - Chap 25

 Chap 25:



Buổi sáng đẹp trời hôm sau, hoàng cung yên ắng một cách kì quái.

Vẫn như mọi ngày, tất cả thị nhân trong cung, từ cung nữ, thái giám đến trù tử, người làm vườn, cứ vừa rạng sáng là lại đổ dồn ánh mắt về phía Thanh Long cung. Thế nhưng lại khác với mọi ngày, hôm nay người ta ngóng về hướng này không phải vì những tiếng động rung trời phát ra từ đó nữa, mà là chẳng có chút âm thanh nào cả. Theo như đánh giá là, im lặng đến đáng sợ. Cả nửa tháng nay họ đều đã quen với ‘dàn đồng âm’ tan vàng nát ngọc rền lên mỗi sáng, rồi đến tiếng chuyện trò rôm rả [ tranh cãi sứt đầu mẻ trán ] rất sống động vọng ra từ phía Thanh Long cung, khiến cho hoàng cung cũng được hưởng chung nguồn sinh khí náo nhiệt [ náo loạn ] mới. Vậy nên giờ không nghe thấy nữa, họ cảm thấy thật thật bất an.

Đồng thời, những tiếng rì rầm nho nhỏ cũng nổi lên trong cung, phỏng đoán về nguyên do của sự im lặng quái dị này. Rằng có thể nào hung thần tạo bão kia đã buồn chán quá mà khăn gói rời khỏi đây rồi hay chăng? Rằng y đã tu tỉnh mà không gây rối nữa? Và rằng... hoàng thượng của họ đêm qua bước vào Thanh Long cung tới giờ vẫn chưa thấy trở ra...

Thật không may, tất cả những tin đồn lành đó đều đến tai Trấn Bắc Vương gia không sót một từ.

12 thg 5, 2013

15th fic - Left Alone



Left Alone




Title: Left Alone
Author: Mya
Disclaimer: những người trong fic không phải là U-kiss của đời thực. Họ là nhân vật U-kiss của riêng tôi.
Fandom: U-kiss
Pairing: Kemaru
Rating: K+
Category: Oneshot, sad, angst
A.N: à thì, luyện tay để chuẩn bị tái xuất giang hồ =v=
Fic hơi bị loạn do au viết vào nhiều hoàn cảnh và nhiều cảm xúc đan xen, xin hãy kiên nhẫn và cảm nhận.


27 thg 3, 2013

[Short Review] The four Demon Leaders - Koori no Mamono no Monogatari


Tình hình là chơi game Tìm nhân vật tương đồng của uke, ta đâm ra có hứng viết review =v= Nhân tiện cái đề gần đây nhất thì chém thành một bài cho các anh luôn. Tình yêu lớn nhất của ta trong giới M-A, bốn thủ lĩnh quỷ của Koori no Mamono no Monogatari - Truyền thuyết băng quỷ.





11 thg 1, 2013

Lảm nhảm - Những thay đổi trong lần chỉnh sửa thứ 3 của Kim Dung

Một ngày rảnh rỗi lười làm việc =v= cộng thêm dạo gần đây do đang coi phim chưởng nên bấn trở lại, với cả cũng đang hóng Tân Tiếu ngạo giang hồ và Tân thiên long bát bộ nên dạo quanh đọc tin, cuối cùng mò đc cái này. Ờ... phải nói càng đọc càng nóng máu muốn ném gạch Kim Dung =)) Mình chỉ đọc bản chỉnh sửa thứ hai, không biết nguyên tác ra sao, đã bị chỉnh thế nào rồi, nhưng vì đã đọc từ thời bé rất bé nên giờ thấy thứ gắn liền với tuổi thơ mình (vầng, "tuổi thơ" gồm manga, MMORPG với phim chưởng truyện chưởng =))) lại bị xào lại thế này, dù là chính tác giả xào cũng cảm thấy khó chịu. Biết là nhà văn chỉ muốn khiến tác phẩm của mình hoàn thiện hơn, logic hơn, nhưng vẫn thấy khó chịu. Và đặc biệt khó chịu với những thay đổi dưới đây:


8 thg 10, 2012

Bảo vật vô song - Chap 24


Chap 24:


“Chán quá chán quá chán quá!!” – Hắn vừa vung vẩy Vũ Thủy tứ tung trong ngự uyển vừa luôn miệng kêu ầm ỹ, từ đầu tới cuối chỉ lặp đi lặp lại đúng một câu. Chẳng nói chim chóc hươu nai quý hiếm chạy sạch không còn một mống, mà kì hoa dị thảo trong vườn cũng bị thảo sạch chẳng còn một cọng. Nhưng dường như vậy cũng chưa đủ khiến Kim Kibum vui vẻ thêm được chút nào, mà lại càng buồn tay buồn chân, buồn miệng hơn – “Chán chán chán chán CHÁN––––––!!!!!”

“ỒN ÀO QUÁ!! Ngươi làm cái trò gì thế hả?!”

5 thg 10, 2012

Bảo vật vô song - Chap 23


Chap 23:



Rời khỏi Lục Trúc tiểu cư, Alexander đem Kiseop trở lại Tử Lăng thành dưỡng thương vài ngày rồi từ đó đi về phía tây nam, dần tiến vào vùng sơn thủy được mệnh danh là đệ nhất thắng cảnh của Nam Lương quốc. Không biết có phải vì vậy không mà chuyến dã trình của hai người hệt như một cuộc du sơn ngoạn thủy, Alexander không nơi nào không muốn dừng chân, không địa điểm nào không muốn thưởng ngoạn. Bởi vậy mà lộ trình của họ dài ra đến mấy lần, một đoạn đường người ta đi mất ba ngày thì Alexander kéo thành nửa tháng, cứ như vậy mà nhân lên. Cũng nhờ vậy mà Kiseop có nhiều thời gian dưỡng thương hơn.

18 thg 4, 2012

Bảo vật vô song - Chap 22


Chap 22:


“Kiseop ca ca!!”

“Vương... vương gia?”

Dongho nhào vào lòng Kiseop, rồi sau đó lại lúng túng nhảy ra khi thấy cậu nhăn mặt vì đau. Vẻ mặt trắng xanh mệt mỏi, dưới mắt hai viền đen thâm quầng in rõ trên da, Kiseop chỉ cần nhìn qua cũng biết tiểu Vương gia đã lo lắng cho mình tới thế nào. Từ hôm đó Dongho cứ quanh quẩn chơi bên cậu suốt, chủ yếu là chơi một mình, vì Kiseop vẫn chưa ngồi dậy được. Thương tích lần này không nặng, nhưng lại khiến cậu mất máu quá nhiều, nguyên khí cũng hao tổn nặng nề, so với lần trước xem chừng còn tốn nhiều thời gian để hồi phục hơn. Cũng may có Dongho cười nói xung quanh cả ngày làm bạn nên Kiseop cũng không thấy tịch mịch cô đơn. Bởi vì mấy ngày nay Alexander hầu như không ở nhà.