19 thg 10, 2013

[Transfic] [LOTR] Baby Thranduil

Rằng thì là mình có tính trữ hàng lâu up một thể, nên hôm nay post cả 2 luôn xD~

Một series drabble dưới 100w/chap, nên mình post cả chùm luôn =v=





Baby Thranduil
Author: Doktor Girlfriend


#1: Không còn cách nào khác

Một vòng tay ôm siết lấy cậu từ đằng sau. Một vòng tay rắn chắc, đủ mạnh mẽ để kéo cậu nằm xuống, ngoan ngoãn dựa vào bờ ngực ấm áp kia.

“Sao vậy?”

Nam nhân phía sau tựa cằm lên đầu người trong lòng, hơi thở nhẹ phả lên mái tóc sáng màu của gỗ. “Mọi chuyện như chúng ta đã biết, vậy thôi. Em ở lại đây, và ta sẽ chăm sóc cho em. Sau đó ra sao, ta cũng không rõ nữa.”

“Ừm, chắc cũng không làm khác được rồi.” Cậu ngẩng lên, khẽ cười. Đầu ngón tay thuôn dài của anh lần xuống cù nhẹ vào bụng cậu. “Elrond?”

“Ừ?”

Oropher thả lỏng thân thể trong vòng tay người tình. “Người nghĩ sao về cái tên Thranduil?”


~x~


#2: Tín

Oropher ẵm đứa con trai mới sinh của mình vào trong lòng. Gương mặt bừng lên một sự sung sướng rạng ngời.

“Ôi, Elrond, thằng bé thật hoàn mĩ! Tiểu tiên xinh đẹp của chúng ta.” Cậu mỉm cười trước đôi con ngươi trong veo màu ngọc bích của đứa trẻ. “Thranduil. Đó là tên của con. Và cũng là nơi chúng ta sẽ tới khi con trưởng thành, để ngắm nhìn con sông và rừng cây xanh thẳm.”

Nghe vậy đứa trẻ gật gật và thích thú cục cựa trong tay cậu. Oropher gần như vỡ òa. “Thằng bé hiểu ta nói gì! Elrond, nó mới vậy mà đã thông minh ghê rồi!”

Elrond mỉm cười, nhẹ nhàng ôm lấy Oropher từ phía sau. “Nó thật đặc biệt, phải không? Dung mạo ngọt ngào đó, cặp mắt xanh biếc sáng trong đó, và mái tóc vàng óng...” Anh đột ngột sững lại.

Oropher chớp mắt. “Elrond?”

“Oropher... tình yêu à? Sao tóc thằng bé lại màu vàng?”



*Ý nghĩa cái tên Thranduil không được công bố chính thức từ tác giả, nhưng theo những người nghiên cứu ngôn ngữ tiên giải nghĩa thì có thể là “Beyond the Long River”/ “Vigorous Spring”/ “Halls of Star Shadow”. Trong fic này au có thể đã dùng nghĩa đầu tiên.

*Trong fic này, tóc Elrond màu đen thẫm và Oropher màu nâu ;))


~x~


#3: Di truyền

Oropher chăm chú nhìn nhân tình của mình với một vẻ tò mò. “Người nói gì vậy, Elrond-nin?”

Elrond vẫn nhìn chằm chằm vào cái bọc lụa đang ủ mình trong tay Oropher. “Tóc đứa bé. Sao nó lại màu vàng được?”

“Từ dòng dõi Vanyar của nó, chắc vậy.” Cậu mỉm cười trìu mến, cù cù đứa trẻ. “Tiểu kim ngân vô giá của ta.”

“Dòng dõi Vanyar?! Em chung đụng với một người tộc Vanya khi nào vậy?”

Oropher nghịch nghịch mấy ngón tay tí xíu của Thranduil. “Sao cơ, tình yêu?”

“Có phải không chỉ một lần?” Elrond mạnh tay kéo cậu vào sát mình. “Ta không hiểu. Ta tưởng ta đã đủ tốt cho em rồi.”

“Elrond, ta không hiểu chút gì chuyện người đang... Ôi trời.” Cậu bật cười ngặt ngẽo, búng chóc vào tai Elrond. “Đồ ngốc! Tổ mẫu người là một Vanyarin còn gì!”



*Elrond-nin: Elrond của ta.


~x~


#4: Điềm báo

Thranduil quơ quơ đôi tay nhỏ xíu của mình, cố vươn tới con búp bê Oropher đang cầm trên tay, chỉ vừa vặn ngoài tầm với của đứa trẻ.

“Oropher, đừng chơi ác vậy nữa,” Elrond nhíu mày nói. “Trả nó con búp bê.”

“Không được. Kiếm con khác đi.”

“Em biết thằng bé chỉ thích con đó thôi mà. Không có nó thằng bé sẽ khóc cả đêm mất. Đưa cho nó đi để cả ba chúng ta còn được ngủ.”

“Ta không đưa.”

“Oropher, em đang vô lý hết sức đó! Mau trả con búp bê lại cho con trai em trước khi em làm nó khóc đi!”

“Chậc, thôi được.” Oropher thở dài, bất đắc dĩ hạ món đồ chơi xuống. Thranduil kêu lên sung sướng và vùi mặt vào gã người lùn bằng nhung.

“Chỉ là, ta có cảm giác không hay về chuyện này...”


~x~


#5: Trò chơi của bé

Oropher ở dưới khu nhà trẻ, chơi đùa với Thranduil. Với Elrond ngồi đằng sau. Anh hôn nhẹ lên má cậu.

“Thiên tài bé nhỏ của chúng ta lại làm gì nữa vậy?”

“Chơi với mấy khối hộp.” Oropher mỉm cười. “Thằng bé xây xây lắp lắp cả sáng nay rồi.”

Đứa nhỏ xếp các khối hộp thành bốn bức tường, dựng nên một không gian kín vuông vức và chật chội. Khi đã vừa lòng với độ cao của những bức tường, bé chộp lấy con búp bê người lùn của mình và bi bô gì đó – với một vẻ lạnh lùng đến khó tin, trước khi đem con búp bê quăng vào giữa bốn bức tường. Xong xuôi, bé quay ra rạng rỡ nhìn các đấng sinh thành của mình.

Elrond trợn mắt nhìn. “Có phải thằng bé vừa xây nhà ngục cho con búp bê của nó không vậy?”

Thranduil khúc khích cười, phấn khởi vỗ tay.

Oropher thở dài. “Ta cần phải đem thứ đó ra xa khỏi thằng nhỏ.”


~x~


#6: Lấp lánh

Cặp mắt xanh biếc của Thranduil bừng sáng rạng rỡ khi bò bò lên vai cha mình.

“Lấp lánh!” Đứa trẻ phấn khích kêu lên, níu chặt lấy vòng miện bạc trên đầu Elrond. “Lấp lánh của con!”

Oropher bât cười, đưa tay ôm thằng bé về. “Chưa đâu, penneth. Cái đầu xinh xắn của con chưa đủ lớn để đội vương miện đâu.”

“Nghĩ mình đã là một vị tiên chúa rồi sao, nhóc?” Elrond vui vẻ cười phụ họa.

Đúng lúc làm sao, Gil-galad lại chọn ngay thời điểm ấy để tản bộ qua trước mặt ba người. Và trừng mắt lườm Thranduil khi đứa nhỏ tò mò bám lấy ngón tay ngài nghịch nghịch.

“Ôn thần.” Oropher lầm bầm sau khi vị vua tối cao đi khỏi, vừa cảnh giác ôm Thranduil vào lòng.
Elrond chớp mắt. “Thằng bé cầm gì trong tay vậy?”

Thranduil mừng rỡ kêu lên, xòe tay cho hai bậc phụ huynh thấy chiếc nhẫn Vilya.

“Lấp lánh của con!”



*Vilya: Chiếc nhẫn quyền lực của Gil-galad, vị vua tối cao của tộc tiên. Sau này thuộc về Elrond khi Gil-galad tử trận.
*penneth: bé con.


~x~


#7: Nhẫn của Lửa

“Ta đem trả lại rồi.” Elrond thông báo, trở lại với gia đình của mình. “Ngài ấy chỉ nghĩ chiếc nhẫn bị tuột ra khỏi tay rơi mất, ta cũng không buồn tranh luận làm gì.”

Oropher thở ra một hơi nhẹ nhõm, để Thranduil nhảy nhảy trên đùi mình.

“Nhưng có vẻ Narya cũng ‘rơi mất’ đâu đó.” Elrond thận trọng nhìn đứa con trai nhỏ của mình. “Con có lấy một chiếc nhẫn nhỏ màu đỏ không, melme?”

“Đỏ lấp lánh,” Thranduil gật đầu.

“Con lấy?! Vậy nó đâu rồi?”

“Đỏ hết rồi!” Nó tuyên bố, xòe cả hai tay ra. “Ngon ngon.”

Elrond trắng mắt nhìn từ gương mặt rạng rỡ của đứa trẻ tới cái bụng căng tròn của nó với một vẻ khiếp đảm tăng cao. “Ôi, hỡi Valar nhân từ...”

Oropher lún người xuống ghế da, rên rỉ.

“Thôi thì... chúng ta sẽ có lại nó sớm thôi...”



*melme: “tình yêu” trong Quenya – 1 ngôn ngữ tiên.
*Narya: Chiếc nhẫn của lửa, về sau thuộc về Gandalf


~x~


#8: Động vật kêu

Thranduil, con mèo kêu thế nào nhỉ?” Elrond cười hỏi, vẫy vẫy con thú bông trước mặt tiểu tiên của mình.

“Meo!” Đứa nhỏ kêu lên.

“Rất tốt.” Oropher hài lòng gật gù. “Thế còn cún con thì sao?”

“Gâu!”

Elrond tiếp tục giơ lên một con thú mũm mĩm màu hồng. “Còn con này?”

“Lợn con kêu ‘ủn ỉn’!” Nó cười ré lên, ôm chầm lấy con búp bê ưa thích của mình dụi dụi. “Dwarfy kêu grừ grừ!”

Oropher khúc khích cười, ôm Thranduil lên mà hôn vào má đứa nhỏ. “Đúng rồi, melme, tiểu tiên của ta thực giỏi.”

“Gil-galad đến đó.” Elrond nói, nhanh chóng dọn sạch đám đồ chơi đi. Oropher bên cạnh lầm bầm khó chịu hết sức.

Thranduil chớp chớp tò mò nhìn phụ huynh mình, rồi trỏ ngón tay lũn chũn vào vị vua tối cao mà rạng rỡ nói.

“Bò kêu ‘ùm bò’!”


~x~


#9: Noel đầu tiên của bé

Noel thật tuyệt. Người ta đem cái cây to vào nhà. Người ta treo đồ chơi lên cây – những món đồ thủy tinh lấp lánh. Bé thó mấy cái chuông nhỏ từ trên cây xuống. Lắc lắc, nghe thật vui tai.

Noel cũng ấm nữa. Nana cuộn bé trong tấm nệm bông mới tinh, mềm mại. Nana cùng Ada ngồi trước lò sưởi. Trông họ vui ghê. Bé thích Nana và Ada lắm.

Noel có đồ chơi. Bé có thêm nhiều thật nhiều các bạn thú bông mới cứng. Nhưng Dwarfy vẫn là số một. Bé quàng một cái cung qua đầu Dwarfy.

Noel có đồ ăn thật ngon nữa cơ. Ada cho bé uống sữa bạc hà và ăn bánh gừng của tiên.

“Thran cưng thích Noel.” Hai người kết luận.


*Nana: mẹ / Ada: cha

~x~


# 10: Noel vui vẻ, Bò bò!

“Làm ơn đi, Gil, ta đang bận giúp Oropher làm bữa tối. Ngài bế nó hộ ta chút thôi.”
Gil-galad trừng mắt nhìn Elrond đẩy tên oắt con oằn oèo nhà hắn vào tay ngài rồi chạy biến đi.

“Chào, con bọ nhép.” Ngài nhếch môi cười khẩy.

“Xin chào, Ùm bò!”

Vị vua gầm gừ. Ngài thực sự cần phải vặn cổ Oropher.

Con thú nhỏ rung rung một cặp chuông tí hon. “Noel này.”

“À ha...”

“Con được quà.”

“Tuyệt vời...”

“Ngài có quà không?”

“À... không. Ta cũng không muốn gì cả.”

Thranduil cười, nhét cặp chuông của nó vào túi Gil-galad. “Quà cho ngài này.”

“Ồ...” Gil-galad chớp mắt. “... Cảm ơn.” Ngài lơ đãng nựng nựng đứa nhỏ, nhẹ nhàng mỉm cười. “Dù ta vẫn không thích nhóc.”

Con bọ nhép khúc khích cười. “Noel hạnh phúc!”



===

2 nhận xét:

  1. Mấy cái drabble đáng yêu quá :3
    =))) Thranduil bá đạo từ bé luôn =)))
    Buồn cười nhất cái drabble cuối, thằng nhóc gì tinh ranh thấy sợ :v

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ thấy khổ thân Gil-galad :)) Cơ mà drabble cuối gỡ gạc được tí hường :3

      Xóa