15 thg 4, 2011

Artemis, extra

Extra: Tận cùng hai thế giới




“Anh chuyển sang viết truyện cho trẻ con sao?”

Kibum ngồi trên giường lật mở cuốn truyện trên bàn, mân mê nó trong tay. Đó là cuốn truyện màu về nữ thần Artemis của Soo Hyun. Anh đỏ mặt đưa tay giành lấy, nhưng bất thành, đành nói:

“Không phải… đó là anh đi dạy lũ nhóc ở nhà trẻ nên… viết chơi cho tụi nó thôi.”

“Vẫn là viết truyện cho trẻ con mà, có gì sai đâu.”


Cậu cười trêu chọc, rồi cúi xuống chăm chú vào quyển sách. Mái tóc thả dài rơi xuống trang giấy, ánh lên một màu đen thẳm hút Soo Hyun vào sâu bên trong. Anh lặng lẽ ngắm nhìn dung mạo ngày ngày luôn nhung nhớ suốt 4 năm qua. Một khoảng thời gian quá dài, tưởng chừng như chẳng bao giờ có thể khỏa lấp được. Nhưng giờ em đã ở đây rồi.

Trong 4 năm, Kibum đã từ một cậu nhóc 14 tuổi bé nhỏ trở thành một thanh niên trưởng thành, cao hơn, và cũng mạnh mẽ hơn. Nhưng nét đẹp tuyệt mĩ kia vẫn chẳng hề thay đổi, vẫn khiến Soo Hyun mê đắm như ngày nào. Những ngón tay dài mảnh khảnh lướt trên trang giấy, làn da trắng hồng ẩn sau lớp áo khoác mỏng manh, và đôi mắt đen trong veo như pha lê… tất cả vẫn làm Soo Hyun yêu thích chẳng thể dứt mắt nhìn.

“Truyện này… nghe quen quen nha” – Kibum ngẩng mặt lên nhìn Soo Hyun một cách nghi hoặc – “không phải là…?”

“Đoán thử xem.”

Soo Hyun cười toe toét. Thấy vậy, Kibum cũng biết được tám chín phần. Cậu phì cười:

“Anh dám nói em là nữ thần mặt trăng Artemis hả?”

“Với anh thì em đúng là như vậy.”

Một thoáng ngạc nhiên lướt qua mặt Kibum khi cậu nhìn lên gương mặt Soo Hyun. Anh không phải đang đùa cợt, hay trêu ghẹo gì cả. Nét dịu dàng không chút giả dối trên nét mặt Soo Hyun lúc này luôn là một điều đặc biệt ở anh khiến Kibum luôn luôn cảm thấy tim đập loạn nhịp.

Cậu cúi đầu, nói nhỏ:

“Artemis, cũng là cách hắn luôn gọi em.”

Soo Hyun bước lại ngồi xuống bên cậu, đưa tay khẽ nâng gương mặt xinh đẹp lên ngang tầm mắt mình, thì thầm:

“Anh không phải hắn ta. Và em cũng không phải Artemis của hắn. Em là thần mặt trăng của anh.”



Ánh sáng dát bạc không gian. Khung cảnh lại quay trở về như 4 năm trước, chẳng có gì thay đổi. Nét cười dịu dàng trên đôi môi nhỏ của Kibum… những ngón tay lần lượt cởi từng cúc áo của anh… Soo Hyun ôm lấy vai cậu nhẹ nhàng đặt xuống nền vải ga giường mềm mại, bàn tay luồn xuống dưới lớp áo mỏng.

Hai làn da trần chạm vào nhau. Hai trái tim hòa cùng nhịp thở.

Và nét đẹp thuần túy.

Em đang ở đây…


.
.

“Em phải đi rồi.”

“Em sẽ lại quay về chứ?”

“Đây là nhà em mà.”

Kibum nhẹ cười, và bước đi.

Cậu luôn rời nhà khi bình minh ló rạng, và chỉ trở về lúc đêm buông. Nhiều khi đến hai ba ngày không về nhà. Thế giới ngầm… không phải một nơi dễ dàng gì.

Và Soo Hyun cũng vẫn luôn ngày ngày đợi cậu, đợi mặt trăng của mình quay về nhà. Anh không thắc mắc, không hoài nghi, cũng không ưu phiền. Luôn bằng lòng chờ đợi tại ngôi nhà của hai người.

Mãi chờ em, cho đến giây phút tận cùng của hai thế giới.



####


2 nhận xét:

  1. Theo mình nghĩ thì bạn cũng là một fan của Đam Mĩ. Cách viết và cách nói của bạn mang thiên hướng TQ, thâm thuý và buồn. Thực sự là rất buồn. Mình chỉ nói những gì mình nghĩ và theo cảm xúc cá nhân của mình thôi. Đừng để ý nhiều nha.
    Fic này là fic đầu tiên mình đọc của bạn. Hmm.. cũng khá lâu rồi thì phải. Mình cũng đã để lại lời nhắn trên nick wattpad của bạn nhưng k thấy bạn rep. Phải nói là mình cực kì, cực kì thích fic này. Mình thì chưa đọc Đam Mĩ bao giờ nên nội dung nhiều lúc cũng hơi khó hiểu đối với mình. Và...uhm, cũng không quen cho lắm. Phần extra này hôm nay mình mới đọc. Nhưng có lẽ mình nên dừng lại ở kết thúc của fic thôi. Mình thì thích HE, một HE hoàn hảo ấy, thế nên có lẽ mình nên dừng lại ở kết thúc kia. Đó chỉ là với mình thôi, với một đứa lúc nào cũng thích mọi thứ phải thật hoàn hảo, thật đẹp trong fic, dù gì nó cũng là fiction cơ mà. :)
    Nhưng dù sao thì mình cũng vẫn thích phần extra này (Mặc dù nó khiến mình phải suy nghĩ sâu xa). Với một đứa học sinh ban A, đầu óc đơn giản thì hơi mệt thật. :)
    Thêm nữa là mình rất thích các fic của bạn, mặc dù như bạn nói, mình cũng thấy nó thực sự buồn thảm.
    Fic của U-Kiss không hẳn là nhiều. Để gặp được một Au có một số lượng fanfic về U-Kiss như bạn quả thật rất hiếm, đấy còn là chưa kể giọng văn của bạn rất rất hay, nội dung rất sâu sắc.
    Trên đây chỉ là những suy nghĩ riêng của mình, nghĩ gì thì mình viết nấy nên có hơi lủng củng và dài dòng. :)
    Luôn ủng hộ bạn. Hwaiting!!!

    Trả lờiXóa
  2. Ừ, có thể nói là fan đam mĩ, không dám tự nhận vì vốn đọc của tớ về đam mĩ nó hơi nghèo nàn. Thật ra tớ thích đọc truyện chưởng Kim Dung cơ =)) Truyện dài thì ghét BE thực, nhưng thường đọc shortfic tớ thích BE hơn, dạo gần đây cũng toàn viết BE, ây, thảm thật, vì tớ không viết nổi pink >.<
    Fic của U-kiss tớ tìm mỏi mắt T_T engfic thì đọc không thích, vì dù sao nếu không phải ngôn ngữ mẹ đẻ thì không cảm nhận được cái hồn trong đó (chưa kể đọc thỉnh thoảng lại phải lật từ điển ra tra ^^!)
    A, bạn cứ cmt càng dài càng tốt mà :"> tớ thích đọc cmt lắm. thanks nhiều nhiều nha. Tớ không có tài khoản wattpat đâu, chắc là người khác đó ^^!

    Trả lờiXóa