~x~
Story 1: Song sinh
“Junnie, Junnie, nhìn này! Trước mặt em có thêm một Junnie nữa này.”
“A, đó là gương. Trước mặt Bummie không phải hyung đâu, mà là Bummie đấy.”
“Thật vậy sao? Nhưng rõ ràng em nhìn thấy giống Junnie mà.”
“Umma bảo là chúng ta giống nhau mà.”
Song sinh là điều thần kì của tạo hóa. Trong cái thế giới sáu tỉ người hỗn độn trắng đen lại có thể có được bên cạnh mình một người cùng chung gương mặt, cùng chung vóc dáng, cùng chung một dòng máu đang chảy trong người, đó là may mắn.
“A, có thêm một Junnie nữa rồi. Giờ là ba Junnie ở cạnh em, thích quá.”
“Ừ, vậy thì hyung cũng thấy có ba Bummie đang ở đây.”
“Em không thích thế đâu.”
“Sao vậy?”
“Vì như thế thì đâu còn Junnie nữa.”
Nhưng người ta lại bảo, song sinh không đem tới điều tốt lành gì. Từ cổ chí kim đã luôn là vậy, bởi lẽ sự tồn tại của song sinh là không hợp với tự nhiên; gương mặt ấy một người sở hữu đã là đủ, trên đời này lại còn có hai tạo vật hoàn toàn giống nhau như đúc để mà làm gì? Sự tồn tại đó là vô nghĩa, hay thậm chí, là họa.
“Junnie đừng đi đâu nhé.”
“Nhưng umma nói sau này chúng ta phải ‘thành thân’ nữa.”
“Thành thân là gì?”
“Là lấy người khác làm vợ, và ở bên người ta cho tới lúc cái chết chia lìa!”
“Nhưng em chỉ muốn ở cạnh Junnie thôi, không muốn người khác đâu.”
“Vậy thì sau này Junnie sẽ lấy Bummie nhé, được chưa?”
“Bum yêu Junnie nhất!”
Hai đứa trẻ ôm chầm lấy nhau cười khanh khách. Tiếng nói giọng cười của chúng giống nhau tới mức người ngoài nghe vào sẽ tưởng ai đó đang độc tấu độc thoại mà thôi. Ừ, vì chúng là một cặp song sinh.
Giống nhau không sai một ly, người này phản chiếu lại hình ảnh của người kia một cách hoàn hảo.
Cứ như đang nhìn qua một tấm gương vậy.
.
.